Những ngày gần đây, báo giới tốn không ít giấy mực bàn luận
về đề xuất phương án giảm ùn tắc giao thông tại 05 thành phố lớn (Hà Nội, Hải
Phòng, Đà Nẵng, TP.HCM và Cần Thơ) của Bộ Giao thông vận tải, do Bộ trưởng Đinh
La Thăng và cộng sự khởi thảo, người từng tạo được “ấn tượng” buổi đầu nhậm
chức và nhiều người hoài nghi đã gắn cho cái danh Thăng “nổ”. Về đề án thu phí
giao thông do Bộ trưởng Thăng đưa ra không có gì mới, bởi trước đó có một số
địa phương như Hà Nội, TP.HCM từng manh nha giải pháp thu phí lưu hành phương
tiện cá nhân, nhưng chịu sự chỉ trích mạnh mẽ của dư luận, do đó chỉ nằm trên
giấy. Thì sự xuất hiện vị “tư lệnh lĩnh vực” - Bộ trưởng Đinh La Thăng, đã thổi
một luồng sinh khí mới vào đề án trên, nhưng tiếc thay ở một góc độ nào đó nó
như một cơn “gió độc” đối với người nghèo, người vẫn hằng ngày vất vả mưu sinh
trên chiếc xe “cà tàng”, lâu nay vẫn cùng chiếc xe (gắn máy) là phương tiện mưu
sinh, vốn dĩ để được lưu thông đã gánh bao khoản phí (đăng ký trước bạ, đăng ký
cấp biển số, phí xăng dầu…), thì cơn “gió độc” của Bộ trưởng Thăng khiến nó khó
có thể gượng dậy. Có vẻ như đến giờ này, vị tư lệnh lĩnh vực rất tâm đắc với đề
án của mình, dù có nhiều ý kiến khác nhau.